Capo 4
[G]Nếu ta [D/F#]giữ thói quen nhớ [Em]mãi về một bóng hình
Điều [C]đó có nghĩa là [D]tim ta thương nhớ [G/B]nhiều
Anh không [C]muốn ai đó nghĩ [D]anh là một [Bm]người đáng thương [Em]hại
Anh che [Am]giấu mình bằng cảm xúc hân [D]hoan
Và [G]nếu như ai [D/F#]đó nhắc về [Em]tên em
Anh sẽ bất ngờ [C]đan xen câu [D]chuyện khác rất [G/B]vội vàng
Mong nỗi [C]buồn dần dần thiêu [D]hủy nhưng niềm [Bm]vui tiều tụy trôi [Em]đi
Dẫu anh [Am]cần tâm sự nhiều hơn lời anh [D]nói
Vì [G]cuộc đời, chớp [D/F#]mắt đã thuộc về [Em]ngày mai
Từ khi em [C]đi, anh ngỡ [D]như thời gian [G/B]quá dài
Đặt ra câu [C]hỏi: Mình cách [D]xa lầm lỗi hôm [Bm]qua thuộc về nơi [Em]ai?
Giọt nước [Am]mắt lặng thầm, chợt cay đắng thăng trầm là chính [D]anh sai
Làn [G]gió xuyên [D/F#]thấu tâm can lạnh tê [Em]tái
Dằn vặt nỗi [C]nhớ cuốn [D]theo từng hơi thở [G/B]mệt nhoài
Vì cuộc [C]đời chớp mắt là ngày [D]mai mất em [Bm]rồi anh chẳng thấy [Em]tương lai
Hạnh [Am]phúc có quay trở [D]lại? Cơ hội thứ [G]hai