Capo 4
Ngày [C]Xưa Có Một Chuyện Tình mà giờ lòng bồi hồi khắc viết
Anh vẫn lưu giữ trọn vẹn trong tim thăm thẳm xuân thì đôi Mắt Biếc
Bồ [G]Câu Không Đưa Thư nữa cố gửi tâm tư theo cánh chim trời
Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ một con bỏ đi một con đành kiệm lời
Có [Am]phải, em là Cô Gái Đến Từ Hôm Qua
Đôi tay không chần chừ ôm ta, cảm xúc diễn tả vài từ nôm na
Là hạnh [F]phúc, ngọt ngào, thử hỏi làm sao không nhớ
Cả những tháng [Fm]ngày và từng trang giấy, cứ ngỡ là Đảo Mộng Mơ
Em [C]ơi, điệp vàng in lên một mùa Hạ Đỏ
Giờ thì em bước cũng người lạ đó, nhịp chân kẻ thừa khẽ vừa qua ngõ
[G]Đi Qua Hoa Cúc, kể từ khi ta sa sút
Mang hoài niệm vương vấn nơi này để mà ghi ra ca khúc
[Am]Ah, với anh em như là ánh mặt trời
Và kể từ sau hôm đó có lẽ anh đã bị em tránh mặt rồi
Chẳng gặp [F]lại, anh buồn, tay cầm bút chì đề thơ
Hàng mi [Fm]mắt nhỏ giọt lạnh tuôn, liệu có Còn Chút Gì Để Nhớ
Chorus:
[C]Một mình Ngồi Khóc Trên [G]Cây, đời trôi
Vì tôi biết đã xa một [Am]thời trẻ dại, vẽ lại
Màu xưa cũ thoáng trên triền [Fm]đồi, qua rồi, nhớ làm chi?
Ver2:
Mặc [C]kệ ưu hoài, dù không thoả lòng cứ hát
Mặc kệ một nhánh mai vàng đã trở thành đoá Hoa Hồng Xứ Khác
Mặc [G]kệ ngày trẻ dần vơi, mặc kệ ta đã lớn thêm rồi
Anh sẽ không quên tựu trường trung cấp thả ước mơ theo Bong Bóng Lên Trời
Liệu rằng [Am]có một ngày nào đó, ta về thăm lại Ngôi Trường Mọi Khi
Tà áo dài Nữ Sinh trắng hoà trong thổn thức trên đường vội đi
Từng lớp [F]Lá Nằm Trong Lá, lưu kỉ niệm ba năm ròng rã
Sau những ngày [Fm]xa xăm lòng đã, chất nỗi buồn ta thầm mong qua
Bảy [C]Bước Tới Mùa Hè nhưng ko bước nào tới gần em
Thành Phố Tháng 4 sao còn kể hoài câu chuyện đời thân quen
Có [G]lẽ anh chẳng thể quên một mối tình lãng mạn thuở đầu đời
Rồi từng cánh phượng hạ đỏ rực cũng Làm Bạn Với Bầu Trời
Nguyện sẽ [Am]ôm trọn nụ cười ấy, sẽ ko để tình mình tan ra
Nụ cười em qua đỗi lộng lẫy, cặp kính cận hoá thành Kính Vạn Hoa
Chợt cười [F]khẩy, tuổi 17 đã thoảng ngắm nhìn sợi tóc em bay
Có chàng trai [Fm]nhỏ nhớ điều gì, sao một mình Ngồi Khóc Trên Cây