Capo 4
Vậy là mình lìa [D]xa...lìa xa em chẳng mong
Khi anh đi cuộc [Bm]sống trong em mất đi màu hồng
Hôm nay em [G]khóc ai cười chưa nước mắt trôi theo màn mưa
Cầu vòng nay... [A]đâu còn sau..cơn mưa
Mai sau nếu anh yêu một [D]ai...Thì mới biết thiết tha
Đâu mong tháng năm kia nhạt [Bm]phai...để cho ai cách xa
M mong nghĩ suy này... [G]thôi đừng mình tự ( Hãy thôi đừng mình tự )
Đừng tự giết [A]chết con tim nhỏ nhỏi
Liệu phải mất bao [D]lâu..bao lâu ta quên đi nhau
Cho tim ngưng thôi nhớ [Bm]nhung về ai đã xa...
Liệu phải cất nơi [G]đâu chôn sau cơn đau bao lâu
Để M ngày mai được [A]yêu như giây phút đầu..phút [D]đầu
Em và [D]anh đi qua..thiết tha! biết bao nhiêu cuộc tình
Ít nhiều cũng giống nhau.. có nỗi đau buộc mình
[Bm]Bằng lòng phải đối diện..thay vì cứ mãi lẫn tránh
Trải nghiệm những lừa dối để ta còn biết ai chân thành
Và. [G]Ta vỡ oà cho nỗi đau mình tiến hoá
Tim lại nở hoa! xanh màu sau những phai nhoà
Cái [A]đẹp nào trong đôi mắt sẽ mãi không phai..
Chẳng phải tình yêu là thứ duy nhất ở lại
Mất bao lâu để [D]cho (Cơn đau kia thôi bủa vây)
Kìa những yêu thương nồng [Bm]say (Sao hôm nay xa vòng tay)
Giờ còn đâu chiếc [G]hôn nồng nàn nào hay hôm nay vút [A]bay..vụt bay
Mai sau nếu anh yêu một [D]ai...Thì mới biết thiết tha
Đâu mong tháng năm kia nhạt [Bm]phai...để cho ai cách xa
M mong nghĩ suy này... [G]thôi đừng mình tự ( Hãy thôi đừng mình tự )
Đừng tự giết [A]chết con tim nhỏ nhỏi
Liệu phải mất bao [D]lâu..bao lâu ta quên đi nhau
Cho tim ngưng thôi nhớ [Bm]nhung về ai đã xa...
Liệu phải cất nơi [G]đâu chôn sau cơn đau bao lâu
Để M ngày mai được [A]yêu như giây phút đầu..phút [D]đầu
[D]Có thể sẽ chia ngọt ngào, sao cay đắng ôm trọn mình đau
Có thể sẽ vui.. và sẽ buồn bằng cái nhìn nhau
Ngày [Bm]mắt có thể thẩm thấm, đến tận cùng của đáy đại dương
Có khi đẹp thật là xấu.. người ngỡ xấu lại đẹp phải thương
Có [G]thể sẽ chia ngọt ngào, sao cay đắng ôm trọn mình đau
Có thể sẽ vui.. và sẽ buồn bằng cái nhìn nhau
Ngày [A]mắt có thể thẩm thấm, đến tận cùng của đáy đại dương
Có khi đẹp thật là xấu.. người ngỡ xấu lại đẹp phải thương