Capo 4
Tôi muốn [C]hỏi con tàu. Tàu đi về [G]đâu?
Tôi muốn [Am7]hỏi kỷ niệm một đêm về [F]bao nhiêu [Fm]lần?
Tôi cất [C]những tấm hình vội lau hàng [G]mi
Đêm cũng [Am7]đã khuya rồi quán quen ai [F]đó hay [Fm]ngồi...
[C]Mắt ướt đẫm, [G/B]môi nhẹ run [Am]tập quen người ra [Em]đi
[F]Lệ chia ly, [C]sầu vương mi [Dm7]giờ tôi biết làm [G]sao?
[C]Có những lúc, [G/B]muốn hỏi thăm [Am]"Dạo này em thế [Em]nào?"
Chơi [F]vơi lạc lối, giam [C]thân phòng tối [Dm7]giọt nước mắt ghé thăm
[G]Ướt đẫm cả một [C]mối tình [C7]
Chợt về đây [F]những ký ức đôi [Fm]mình phải làm [Em7]sao để vơi bớt [A7]đi
Nỗi [Dm7]nhớ trong đêm những [G7]lúc bên em và thước [C]phim mình đã từng [C7]xem
Đâu ai muốn [F]là người mang nỗi [Fm]đau mà tại sao [E7]anh vẫn cứ nhớ [A7]em
Chơi [Dm7]vơi từng đêm quán [G]vắng một mình anh [C]thôi