Capo 4
[C]Trong nhân gian có hai điều [G]không thể giấu
Một là khi [Am]say, hay khi đã yêu ai [Em]rồi
Những lúc [F]ngồi đợi chờ này ở [C]đâu mà ra
Cô [Dm]đơn này ở đâu mà [G]ra.
Đoạn đường ngày [C]xưa anh cùng em chung bước đi [Am]về,
Đoạn đường hôm [Em]nay riêng mình anh lê gót ê [G]chề
Đường vào tình [Am]yêu sao giờ đây rẽ lối chia [Em]đôi trong tịch [Am]liêu.
Bởi vì [Dm]đâu hai chúng [G]ta không thể [C]có nhau
Còn [Am]nhớ những lúc đắm đuối vui với [Em]nhau em thường tươi cười.
Và em [F]nói em sẽ mãi [G]yêu đến trọn cuộc [C]đời
Thời [Dm]gian như con nước trôi, lời [Em]em như cơn gió thôi
Và giờ [F]đây em bỏ anh một mình đơn [G]côi...
[C]Nếu lúc trước em đừng tới [Am]có lẽ tốt hơn người ơi,
Và [F]anh chẳng cần bận [G]tâm những điều gian [C]dối.
[C]Nếu lúc trước em đừng nói, [Am]nói những tiếng yêu đầu môi.
[F]Thì đâu buồn chi khi [G]mỗi đứa một phương [C]trời.