với anh mọi thứ như chỉ mới bắt đầu
ta gặp được nhau rồi thắm thiết không biết đi đến đâu
anh vẽ bức tranh vẽ tương lai có cả hai trong đó
một ngôi nhà nhỏ một vườn hoa màu đỏ
những hy vọng lớn mà em cho anh đang nắm trong tay
mây đen trên kia ta đều biết nhưng vờ như không thấy
mình nằm bên nhau anh nhìn em ngủ say
hạnh phúc đơn giản đối với anh đó là ngay lúc này
không phải em thì sẽ không là ai khác
sau cơn mưa anh biết sẽ thấy ánh sáng
bầu trời cao luôn có một màu xanh nhạt
anh muốn quên hết những lần ta nói những lời không hay
và như vòng tròn ta đi mãi cũng không có điểm dừng
anh chạy thật nhanh vì mọi thứ bỏ tất cả sau lưng
anh không là anh nếu không có âm nhạc
nếu không phải em thì anh cũng không cần một ai khác
ta chạy theo nhau đi tìm thứ không có
sau những niềm vui là nỗi buồn trong đó
em muốn đơn giản là được ở bên anh
những cuộc nói chuyện qua điện thoại khi không thể bên cạnh
em là mặt trời là mặt trăng và ngôi sao của anh
em đưa anh đi lên thật cao như có thêm đôi cánh
cảm xúc tiêu cực cả hai đều không muốn
và bay thật cao anh và em như chưa từng rơi xuống