Capo 4
Từ giã Nha Trang chiều thu tê [G]tái [C]mưa rớt rơi trên màu Phượng tàn [G]phai
như nước mắt lăn âm [Bm]thầm theo nỗi nhớ muộn [D]màng chia nhau chút thương [G]đau [D7]
Trả hết cho ai biển xanh cát [G]trắng [C]bên những ước mơ dành quen từ [G]lâu
riêng tôi chắc sẽ dại [Bm]khờ mang theo đến cuối [D]đời đâu một thoáng [G]hương môi [D7] [G]
Ra đi phương trời [G]xa ôm một vết thương [D]sâu cho tình đầu phôi [G]pha
[C]ra đi quên mộng mơ quên một giấc chiêm [Bm]bao quên ngày xưa ôm [D]ấp mối [G]tình thơ
Ngày vẫn qua đi từng dòng từ [G]ly [C]trên những nhánh sông đời trôi lặng [G]lẽ
thu chưa úa bóng xế [Bm]tà sao ta bỗng mơ [D]hồ nghe như đã trăm [G]năm [D7]
Biển vắng Nha Trang một ngày thu [G]mới [C]theo dấu chân xưa tìm về xa [G]xôi
mênh mông nước mênh mông [Bm]trời sao chỉ thấy bóng [D]mình trên bờ cát đơn [G]côi