Capo 6
Đêm [C]về trong căn phòng vắng, nỗi [Am]cô đơn chưa bao giờ lắng
[F]Thức một mình, [Dm]khóc một mình, [G]lặng thinh trong bốn [G7]bức tường
Ôm [C]buồn đau em sầu úa, những [Am]tâm tư trong em vụn vỡ
[F]Những hận thù, [Dm]chốn ngục tù, tựa [G]như mùa đông [G7]hoang vu
Lòng em vẫn [C]muốn yêu anh, mà sao chẳng [E7]nói nên câu chân [Am]thành
Tại vì em [F]dối lòng mình, che [Dm]giấu một đời ngỡ như [G]vừa vui chốn đây [G7]thôi
Nhủ lòng rằng [C]sẽ quên anh, mà sao đau [E7]đớn vẫn cứ ở [Am]lại
Tưởng rằng [F]sẽ phôi phai, tưởng rằng [Dm]sẽ nguôi ngoai
Chẳng thể [G]ngờ tim đau mãi [G7]mãi vây quanh em là [C]khổ đau