Đoạn tình [A]duyên đem đi gửi trao cho một ai nhưng chỉ nhận lại là số [E]0
Chẳng lẽ biết bao cố gắng anh từng vun [D]đắp và nguyện trao đi trọn tâm tư này
Cũng chẳng [E]thể giữ em ở lại nơi chốn xưa
Từng góc [A]phố ta đã đi chung đường quen [E]Bao lời hứa sẽ không rời xa
Từng lời [D]thương em viết ra sao bây giờ người chẳng muốn nhớ chuyện hợp [E]tan là điều dĩ nhiên
Liệu còn [A]chút vương vấn sâu trong lòng em [E]sao vội sánh đôi ai kề bên
Đừng vì [D]ai đó kia đi ngang mà làm em vội quên mất người [E]chờ em dựng xây hết bao mộng [A]mơ
Em ơi. [A]Lần cuối được trò chuyện cùng nhau tên em đã không còn nằm ở trên thanh tìm kiếm
[E]Anh cũng chẳng biết phải làm gì khi mọi sự quan tâm đối với em là phiền phức
[D]Vậy thì có lẽ hôm nay đành tự tay chôn vùi hết những kỉ niệm mình thường bới
[E]Và vì anh hiểu đằng sau mọi chuyện ta sẽ không thiết lập được trạng thái bình thường mới
[A]Anh lại la cà như thường nhật cũng chẳng biết từ khi nào xe lại nhẹ hơn đôi chút
[E]Thỉnh thoảng đôi ba lần gặp mặt nhưng cũng đã từ bao giờ tìm lại chẳng còn thôi thúc
Như ngày [D]trước nhìn nhau rồi cũng lướt vội mau kỉ niệm giờ lại khiến anh nhung nhớ
Anh không hề [E]mong thứ kết thúc 1 ngày dài của bản thân là bóng hình của 1 người quay lưng bước
Em luôn tự [A]trách rằng chỉ vì anh không tốt ta chỉ hiểu lầm nhưng chưa 1 lần hiểu nhau
Ở bên cạnh [E]em vẫn còn nhiều cậu trai khác có lẽ thiếu anh ừ thì chắc cũng chẳng sao
Mọi lời chỉ [D]trích nhưng họ đây nào có biết anh phải đổi bao nước mắt chỉ để lấy 1 nụ cười
Ta luôn cáu [E]gắt khi đợi vài giây đèn đỏ nhưng đủ kiên nhẫn chờ ai đó cả cuộc đời
[A]Biết em đang rất cần một vòng tay giữa tiết trời đông thêm lạnh buốt
Biết có rất [E]nhiều người rót mật vào tai em nhưng ai trong số họ thực sự muốn em hạnh phúc ?
Anh đã thôi [D]không than vãn trước thời gian mang em đi mất bỏ xuống trách nhiệm từng gánh vác
Nhưng nếu có trở [E]về Sài Gòn này luôn đợi em 1 phần anh chẳng muốn mình phải chờ thêm ai khác
Từng góc [A]phố ta đã đi chung đường quen [E]Bao lời hứa sẽ không rời xa
Từng lời [D]thương em viết ra sao bây giờ người chẳng muốn nhớ chuyện hợp [E]tan là điều dĩ nhiên
Liệu còn [A]chút vương vấn sâu trong lòng em [E]sao vội sánh đôi ai kề bên
Đừng vì [D]ai đó kia đi ngang mà làm em vội quên mất người [E]chờ em dựng xây hết bao mộng [A]mơ