Anh lại ngồi buồn , nhưng nước mắt cũng chẳng thể tuôn
Chắc bản thân dần làm quen khi xảy ra bất kể tình huống
Như em đã từng là thói quen , anh không nỡ nhưng cũng phải đành buông
Chẳng ai ép anh lại như vậy -khi -nỗi đau - thể là điều mình muốn
Mọi kí ức anh cất vào nép tim ,chắc thời gian sẽ làm phai mờ đấy
Giờ thì anh cứ cho là như vậy , liệu mai này mọi thứ có đổi thay
Suy cho cùng rồi tự ngẫm nghĩ ừ thì đời đâu được vui như ý
Anh lại gắn mác một kẻ lập dị cười nhiều cho đời hoài chẳng phí
Biến mình thành con cuốn chiếu trong phòng với nhiều ngày tự cách li
Chán nản vì cứ gặm nhắm kỉ niệm thể trái tim cố tự ý
Hay anh vẫn còn tự ti , sở dĩ yêu là việc bất khả kháng
Như cà phê thuốc lá hằng ngày khiến anh chẳng thể nào chán ngán
Là do anh cố chấp , chẳng biết phải làm gì khi cơn đau trị vì
Dang đôi tay ôm mơ khi tình ta cứ mãi trôi trôi lửng lơ
Oh fuckin that shit , i just wanna hold u but dont know what2do
Falling to u , i’m really like a fool
Giờ mà có buồn quá thì tụ tập một vài thằng
Rồi nó hay kể về chuyện tình yêu , mọi bàn nó luôn là người chiến thắng
Khi từng người là một câu truyện ngắn
Nhưng em đâu biết anh viết chuyện tình này như là vở lòng
Cứ đọc mãi học mãi vẫn chưa xong
Chắc giờ đây em không ngóng cũng chằng hòng
Thèm anh mua cốc trà dâu hay là bao thuốc bấm
Lấm tấm vài hạt mưa thì trời nhanh chóng lại ngớt
Giống thời giờ bên em tuyệt nhiên thì giảm bớt
Đành chấp nhận với sự lựa chọn qua từng đợt
Giờ đây anh chẳng may trở về với cô đơn