Capo 2
Verse 1:
Ngày vừa quen nhau lòng [C]cứ bối rối chạm nhẹ đôi môi rồi [Dm]chẳng dám nói
Và thời gian trôi mình [G]vẫn cứ thế yêu thôi cứ yêu [C]vậy thôi.
Mình cùng bên nhau nhìn [C]ngắm thế giới đặt bàn chân lên vùng [Dm]đất rất mới
Tưởng thời gian trôi tình [G]vẫn cứ thế thảnh thơi ngỡ là [C]suốt đời.
Verse 2:
[F]Nhớ những cái ôm thật lâu và anh [Em]nhớ những chiếc hôn đậm sâu
Anh [Dm]còn nhớ cả những [G]lúc đôi ta giận [C]nhau chẳng nói một câu.
[F]Nhớ vẫn nhớ đến bây giờ lòng anh vẫn [Em]chưa một lần nào [Am]muốn quên
Mà tại [Dm]sao? Thế mà tại [G]sao? Nói anh [C]nghe đi...
ĐK:
Rằng một [C]năm ba năm sáu năm mình đã có [Dm]lúc yêu nhau thế mà
Mình đã cố [F]gắng cho nhau tất [Fm]cả sao giờ lại [C]cách xa?
Người đập [F]tan đi bao giấc mơ đang xây
Người đã [Em]xóa đi bao thước [Am]phim êm đềm
[Dm]Vẫn không hề [G]nghĩ ta sẽ kết thúc khi [C]đã bắt đầu.
RAP
[C]Vì là yêu nên anh đã để con tim mình tả tơi
[Dm]Như chiếc lá mùa thu rơi khi đông trả lời
[Fm]Cứ nhớ em chiếc lá cũng đừng để bụi bặm
Cứ [C]kẹp vào trang sách đặt tên nó là kỉ niệm của những tháng năm
[C]Dù anh ở lại và em muốn đi thêm một bước nữa
[Dm]Cứ nhớ rằng khi quay về anh luôn đợi em ở trước cửa
[Fm]Chỉ có ngọn gió mới làm cho cánh diều thổi bay
[C]Chỉ có chân thành mới làm chân tình không đổi thay