1. Đừng tuyệt [Am]vọng, tôi [C]ơi đừng tuyệt [Am]vọng
Lá mùa [E7]thu rơi rụng giữa mùa đông
Đừng tuyệt vọng, em [Dm]ơi đừng tuyệt [E7]vọng
Em là [Dm]tôi và [G]tôi cũng là [C]em
Con diều [Am]bay mà linh hồn lạnh [C]lẽo
Con diều [E7]rơi cho vực thẳm buồn [Am]theo
ĐK: Tôi là [A]ai mà còn ghi dấu [C#m]lệ
Tôi là [E7]ai mà còn trần gian [A]thế
Tôi là [Bm]ai, là [C#m]ai, là [E7]ai
Mà yêu quá đời [Am]này
2. Đừng tuyệt [Am]vọng, tôi [C]ơi đừng tuyệt vọng
Nắng vàng [E7]phai như một nỗi đời riêng
Đừng tuyệt vọng, em [Dm]ơi đừng tuyệt [E7]vọng
Em hồn [Dm]nhiên rồi [G]em sẽ bình [C]minh
Có đường [Am]xa và nắng chiều quạnh [C]quẽ
Có hồn [E7]ai đang nhè nhẹ sầu [Am]lên