Tone chuan E. Capo 2 choi D
1. [Gmaj7]Theo thời gian những hạt [A]mưa như nặng thêm.
Xóa hết thương [F#m]yêu mặn nồng ngày nào giữa chúng [Bm]ta.
[Gmaj7]Đưa bàn tay cố kìm [A]nén những cảm xúc.
Vùi mình vào đêm [F#m]đen em chẳng tìm thấy lối [Bm]ra.
2. Sau lưng là [Gmaj7]tiếng nói yêu em, chẳng rời [A]xa em.
Trước mắt em điều [F#m]ấy, nói
dối trá, tại sao người vội quên [Bm]mau? [A]
Bài ca em [Gmaj7]viết sẽ không được trọn vẹn đâu [A]anh.
Anh yêu một [F#m]ai thật rồi mãi chẳng là em [Bm]đâu.
(Vậy thì người cứ bước đi xa nơi này)
TĐK:
[Gmaj7]Ánh bình minh sẽ không còn nơi [A]đây.
(Bước đi xa nơi này)
[F#m]Những lời yêu sẽ không còn [Bm]nơi đây
(Sẽ không còn nơi đây)
Phải tự đứng [Gmaj7]lên mà thôi, che nhẹ
đi những niềm [A]đau và nỗi buồn.
Xung quanh em giờ [F#m]đây cô đơn mình em ôm giấc [Bm]mơ.
ĐKL
(Nhìn anh bước ra đi xa [Gmaj7]dần)
Eh h h h ... [A]
Nhìn anh bước ra đi xa [F#m]dần.
Eh h h h ... [Bm]
Nhìn [A]anh bước ra đi xa [Gmaj7]dần.
Eh h h h ... [A]
Nhìn anh bước ra đi xa [F#m]dần. [Bm]
(2) (TĐK) (ĐK)
[Gmaj7]Cơn mưa ngang qua mang anh đi xa
[A]Cơn mưa ngang qua khiến anh nhạt [F#m]nhoà
Chẳng một lời chào người vội bỏ [Bm]đi không câu chia li
Còn lại [Gmaj7]đây, bao câu ca anh tặng [A]em
Và còn lại [F#m]đây, đôi môi đau thương trong màn [Bm]đêm
(ĐK)
Nắng ấm xa [Gmaj7]dần rồi
(My boy, anh đã quên đi bao nhiêu?)
Nắng ấm xa [A]dần rồi
(My boy, anh đã quên đi bao lâu?)
Nắng ấm xa [F#m]dần rồi
(My boy, anh đã quên đi bao nhiêu
cuộc tình mà anh đã trao cho em)
Nắng ấm xa dần, bỏ rơi để lại những giấc [Bm]mơ.
Quên quên quên.