Chiều về bên [Dm]sông, nằm nghiêng sông vỗ đôi [G]bờ.
Chiều về bên [Gm]tôi, có [Am]khi đời chưa mặn [Dm]mà.
Từng ngày trôi [Am7]qua, mình [C]tôi vượt mấy phong [F]ba,
buồn [D7]vui ngọt đắng cũng [Gm]qua, vẫn [Em7b5]trọn niềm tin bao [A7]la.
Từng giọt mồ [Dm]hôi, đỗ theo con nước vơi [G]đầy.
Ngày lại trôi [Gm]qua, mới [Am]hay ngày xuân đã [Dm]già.
Còn lại niềm [Am7]tin, ngày [C]mai rồi sẽ vui [F]hơn,
ngày [D7]mưa ngày nắng hai [Gm]vai vẫn [Am]nặng tình vào ngày [Dm]mai. [Am] [Dm]
ĐK:
[C]Đêm mưa gió [F]về, mình [Am]tôi thao thức canh [Dm]thâu,
[Gm]mong tôm cá đầy, niềm [C]vui sẽ chia từng [Dm]ngày.
Dù cuộc đời là phong ba, dù có nhọc nhằn [Am]hai vai,
mà sao lòng tôi [C]vẫn thầm nuôi [Am7]ước vọng ngày [Dm]vui.
Chiều tàn im [Dm]hơi, còn nghe câu hát ru [G]hời,
về ngồi cùng [Gm]tôi, có [Am]ai cùng chia ngọt [Dm]bùi.
Đợi ngày vui [Am7]đến, bình [C]minh gọi nắng lên [F]rồi,
niềm [D7]vui hạnh phúc sáng [Gm]ngời, vẫn [Am]trọn niềm tin trong [Dm]tôi.