Nhớ [D]người yêu [A], nhớ [Bm]người thương. [F#m]
Lòng [G]như gió chiều [D]buồn [F#]hắt hiu [Bm].
Biết [D]giờ em [A]vui [Bm]hay buồn. [F#m]
Và [G]có biết rằng [D], anh [G]rất nhớ em. [A]
Nhớ nụ hôn [Bm]quá ngọt ngào [F#m].
Yêu làm sao [G]mỗi khi em cười [D].
Nhớ vòng tay [Bm]xiết thật chặt [F#m].
Rồi nhẹ nhàng [G]vùi vào lòng anh [A].
ĐK:
Gữi gió [D]nỗi nhớ dành cho [A]em.
Rồi gió [F#m]sẽ đến và [Bm]hôn em.
Gió thì [G]thầm ngàn lời anh luôn [A].
Dành để nói [D]với [A]em.
Ở đó [D]nếu nhớ về nơi [A]anh.
Hãy nhắm [F#m]mắt nhớ ngũ thật Bm say.
Anh sẽ [G]dịu dàng thành cơn [A]gió hôn em [D].