Bạn hãy nói [C]cho tôi biết [D]chăng, về họ, [G]tên mà tôi đã [Em]mang.
về miền [C]quê mà tôi ngày [D]đêm luôn nhớ [G]mong.
Lòng [C]tôi mong biết đất nước [D]tôi, đất [G]nước đã có bao [Em]đời.
Được nhìn bằng đôi mắt của [C]mình được trở [D]về cuội nguồn của [Em]tôi.
Và qua phim [C]Coppola, lòng thấy xót [D]thương quê [G]hương.
Bầy trực thăng [C]bay trên [D]cao, tàn phá xóm thôn nhỏ [G]bé.
Ước [C]mong về thăm chốn [G]thiêng.
Mong sao quê [C]hương dang tay đón [G]tôi.
Mong [C]ước đến ngày trở [G]về.
Lòng [C]tôi yêu [D]mến, Việt [Em]Nam.
Bạn hãy nói tới mái tóc đen, tới đôi chân nhỏ bé,
và màu da đã ngày đêm cùng tôi lớn lên.
Và mong sao đôi chân sẽ bước
lên, tới những nơi tôi chưa từng đến,
Để được nghe bài dân ca êm dịu lướt trên sông.
Và tôi mới biết, về đất nước tôi qua phim.
Người dân nợi quê hương tôi, cày cấy vui trong lời hát
Ước mong về thăm đất nước tôi.
Quê hương bao năm tôi đã cách xa.
Mong ước đến ngày trở về.
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.
Tôi sẽ theo [F]cha về thăm làng quê, tổ [Em]tiên.
Theo những giấc mơ [F]bay trên mênh mông đồng [D]lúa.
Tôi [F]thấy, bao thân thương nơi đây quê [Em]tôi.
Như cây có [F]gốc, tôi [D]yêu, đất nước [G]tôi.
Ước mong về thăm đất nước tôi.
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Tôi sẽ thăm những dòng sông.
Đồng quê xanh mát Việt Nam.
Ước mong về thăm chốn thiêng.
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Mong ước đến ngày về thăm.
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.
Lòng tôi vang tiếng Việt Nam.
Lòng tôi xin chào Việt Nam.