Verse 1:
[C]Khi người ta càng lớn, lại càng cảm [F]thấy cô đơn [C]
Có [Dm]những buồn vui, [G]những đêm dài chẳng [C]ai biết tới
[Am]Khi người ta càng lớn lại càng thấy [G]không ai hiểu được [Em]mình
Cô [F]đơn chọn ta mà [Dm]đến, hay ta [G]chọn cô đơn?
Verse 2:
[C]Dẫu đã biết tình yêu là phải biết [F]nghĩ cho nhau [C]
Nhưng [Dm]sao đã bao lần [G]yêu, lần nào [C]cũng đau
Mình yêu như [Am]thế, mà nơi người ta thấu [G]được bao nhiêu?
[Em]Khi trái [F]tim này, tổn [Dm]thương hằn lên quá n[G]hiều
Dk:
Lắng nghe những [F]lời nói dối ấp ôm nỗi [Em]buồn mỗi tối
Hứa nhau bao [Dm]điều để rồi lại [G]quên thì rời xa [C]nhau là chuyện sớm [C7]thôi
Có không em, [F]hạnh phúc ấy? Cớ sao anh [Em]nào có thấy được [A7]đâu[A]
Nếu [Dm]như tình yêu là [F]điều mãi mãi vậy ta [G]sẽ bên nhau bao lâu? Em [C]ơi
Hiển thị bình luận