Intro: [Bm] [F#m7] [G] [Em7] [A]
Verse 1: [Bm] Không thể tin vào giây phút ấy
[F#m7] Không ngờ đến ngày ta chia tay
Xin lỗi [Em7] anh không giữ lời hứa
[A] Không một ai được phép tổn thương [D] lên người con gái ấy.
[Bm] Nhưng dù sao điều anh muốn biết
Khoảng cách [F#m7] nào mà ta tạo ra dấu chấm hết?
Phải nhận [Em7] đau một lần mới thấu
Nếu đã là của nhau không giữ chặt [A] tay sẽ vụt mất về sau.
ĐK:
Anh thật sự ngu [Bm] ngốc
Bảo vệ người ấy [A] cũng không xong
Nỡ làm người yêu [F#m7] khóc
Thế thì còn xứng [G] đáng yêu không?
Anh biết rằng anh [Em7] sai nhưng không bao giờ tha [A] thứ
Người nào tổn thương đến [D] trái tim em như anh đã từng như thế.
Anh thật lòng xin [Bm] lỗi
Nhưng chẳng thể níu [A] kéo nên thôi
Vẫn là vì anh [F#m7] sai
Vẫn là anh cố [G] chấp ngày dài
Ðiều sau cuối anh [Em7] làm nụ cười em đem hết [A] đi
Cứ gói nỗi buồn lại để anh [D] mang.
Verse 2: [Bm] Bao lần ta bỏ qua cho nhau
Nhưng nỗi [F#m7] lòng cả hai tạo ra nhiều vết xước
Hình như [Em7] sau mọi lần cãi vã
Anh dần dần nhận ra ta không còn
[A] thân nhau yêu nhau như lúc ngày xưa.
ĐK:
Anh thật sự ngu [Bm] ngốc
Bảo vệ người ấy [A] cũng không xong
Nỡ làm người yêu [F#m7] khóc
Thế thì còn xứng [G] đáng yêu không?
Anh biết rằng anh [Em7] sai nhưng không bao giờ tha [A] thứ
Người nào tổn thương đến [D] trái tim em như anh đã từng như thế.
Anh thật lòng xin [Bm] lỗi
Nhưng chẳng thể níu [A] kéo nên thôi
Vẫn là vì anh [F#m7] sai
Vẫn là anh cố [G] chấp ngày dài
Ðiều sau cuối anh [Em7] làm nụ cười em đem hết [A] đi
Cứ gói nỗi buồn lại để anh [D] mang.
Đành để em cứ [Bm] đi như vậy nếu em không còn yêu [A] anh nữa
Mỏi mệt vì tình [F#m7] yêu đến vậy chia tay để tìm người [G] tốt hơn
Giật mình anh mới [Em7] biết anh quá vô tâm
[G] Đến ngay cả một người cũng đánh [A] mất.
ĐK.
Hiển thị bình luận