1. Đã bao [C] giờ anh nghe, có vài [G] điều khi yêu
Một là [Am] không nói dối, hai là không nói [Em] dối nhiều lần
Cớ sao [F] toàn thấy nước mắt cớ sao [Em] toàn những vết cắt
Có lẽ [Dm] nào đến lúc, khi hai ta đã [G] hết yêu.
2. Cứ đi [C] rồi sẽ đến, cứ im [G] lặng sẽ qua
Một người [Am] như thế đấy yêu là yêu đến [Em] hết đời này
Em không [F] là thế giới ấy em thật [Em] là nhỏ bé thôi
Tại sao [Dm] em cứ ấp úng mãi không bao giờ [G] nói ra.
ĐK:
Có lẽ em yêu [C] anh nhiều quá nên là em chẳng [G] dám buông ra
Có lên anh thấy [Am] em mạnh mẽ nên là anh chẳng [Em] muốn vỗ về
Yêu anh bằng [F] trọn con tim [G] ấy đớn đau nhiều [Em] lắm anh biết [Am] không?
Cứ [Dm] cho đi rồi nhận ra tim em vỡ [G] đôi thêm đau.
Có lẽ không nên [C] yêu nhiều thế bởi tình yêu sẽ [G] nói em nghe
Với trái tim ưu [Am] tư vụn vỡ nên làm quen với [Em] những bơ vơ
Có khi chỉ [F] vì anh không [G] xứng đáng với ba [Em] chữ yêu nữa [Am] rồi
Thế [Dm] thôi em xin dừng lại đừng yêu nữa [G] nhé anh ơi
Em mệt [C] rồi.
* [F] Đôi khi em [G] nghĩ
Thật lòng em muốn [Em] cám ơn anh vì đã bên em ngày [A7] qua
Dừng lại thôi chỉ [Dm] mong tìm lại một chút bình [G] yên.
Hiển thị bình luận