Giờ anh đã [Em] mất những phút vô tư thuở [G] nào
Từ khi em [C] đến mang những yêu thương nồng [B] trao.
Để khi anh [Am] biết đã cách xa em thật [C] rồi
Thì bao thương [Am] nhớ nay đã không bao giờ [B] vơi!
(Điệp khúc 1)
Ôi [Am] biết bao lời đắng cay trên [Em] miệng đời
[D] Đã xua tan giấc mộng lứa [G] đôi.
Anh [Am] vẫn mơ hình bóng em [Em] yêu suốt đời,
[D] Dẫu không bao giờ [B] đến bên [Em] người.
Từ khi anh [Em] biết em đã yêu anh thật [G] nhiều
Là khi anh [C] biết bao đắng cay trong tình [B] yêu.
Làm sao vơi [Am] bớt những tiếng yêu thương ngọt [C] ngào
Cùng bao hơi [Am] ấm giây phút đôi ta gần [B] nhau?
(Điệp khúc 2)
Anh [Am] trói tim mình giữa nỗi [Em] đau ngọt ngào
[D] Đã theo anh mãi tận chốn [G] nao.
Cho [Am] dẫu ta đã cách xa [Em] nhau suốt đời
[D] Những dấu yêu còn [B] mãi không [Em] rời.
Hiển thị bình luận