Capo2:
[C] Anh chơi vơi, nơi [G] góc phố quen mình từng
Từng [Am7] là tất cả hôm [D7] ấy mây xanh ngát [G] trời
[C] Cố giữ lấy chút [G] ấm áp từ tay em
Nhưng [Am7] biết sao được [D7] hôm nay mình chia [G] tay.
Những tấm [C] hình kỷ niệm của chúng [Cm] mình
Vẫn đây [Am7] mà vậy [D7] cớ sao em vội [G] xa?
Những món [C] quà cùng [D] lời chúc, [Bm] yêu anh thiết [Em] tha
Chỉ [Am7] mỗi anh là nhớ em của ngày hôm [D7] qua.
ĐK:
Tận cùng của nỗi [C] nhớ em có biết là gì [G] không?
Là ngày dài cứ [Am7] trôi anh chỉ [D7] nghĩ về mình em [G] thôi
Tận cùng của tan [C] vỡ em có biết là gì [Bm] không?
Là ngày em vẫn [Am7] trông rất xinh đẹp hẹn anh [D7] ở nơi phố quen
Rồi chia [G] tay.
[C] Nếu, anh được một lần [G] ngược thời gian
Thì [Am7] chẳng ngại chi, anh [D7] sẽ về nơi lúc [G] xưa
Ở phố đông [C] người, vội vàng quá, ta vô [G] tình chạm nhẹ vào nhau
Một [Am7] thoáng mơ mộng để [D7] anh ngỡ say [G] một đời.
Có căn [C] phòng từng ngập tràn tiếng [Cm] cười
Rồi mỗi đêm [Am7] về, chỉ [D7] có anh với mỗi cô [G] đơn
Anh trách [C] mình chẳng [D] thể xóa [Bm] đi hết tất [Em] cả
Muốn [Am7] hỏi em là em có còn yêu [D7] anh?
ĐK:
Tận cùng của nỗi [C] nhớ em có biết là gì [G] không?
Là ngày dài cứ [Am7] trôi anh chỉ [D7] nghĩ về mình em [G] thôi
Tận cùng của tan [C] vỡ em có biết là gì [Bm] không?
Là ngày em vẫn [Am7] trông rất xinh đẹp hẹn anh [D7] ở nơi phố quen
[C] Nếu buông tay là chuyện thời [Cm] gian
Cũng từ thôi, mọi chuyện sẽ [Am7] qua thôi mà cả [D7] hai rồi sẽ lại [G] yêu
Lại đi [C] tiếp trên con đường [D] mới có một [Bm] người đợi chờ để [Em] nhớ
Mà [Am7] sao, anh vẫn cứ nhớ em người [D7] hỡi
ĐK:
Tận cùng của nỗi [C] nhớ em có biết là gì [G] không?
Là ngày dài cứ [Am7] trôi anh chỉ [D7] nghĩ về mình em [G] thôi
Tận cùng của tan [C] vỡ em có biết là gì [Bm] không?
Là ngày em vẫn [Am7] trông rất xinh đẹp hẹn anh [D7] ở nơi phố quen
Rồi chia [G] tay.
Hiển thị bình luận