[C]Ngày xưa lúc [G]thơ bé [Am]ta thường nhìn [Em]mưa hắt Và [F]khi cơn mưa [G]như nặng hạt [Em]lại có bóng [Am]nước chợt tan
Mẹ [F]bảo ta rằng [Dm]bong [G]bóng mưa [C]Và mẹ cũng [G]đi [Am]mãi trong chiều mưa [Em]bong bóng
Mẹ [F]đi mang theo câu [G]chuyện buồn [Em]cổ tích bong bóng [Am]và [F]mưa Chuyện mẹ ru ngày [G]xưa thật [C]xưa
[F]Yêu và yêu có [G]thế thôi [Em]thu về làm mưa [Am]không ngớt Bong [F]bóng bên mưa [G]bong bóng không [C]nghe giá lạnh
[F]Nhưng nàng công chúa [G]biết chăng? [Em]Mưa là người [Am]đàn ông dối gian Vì [F]mưa chỉ yêu [G]có chính mưa [C]mà thôi.
.ngày xưa rất xưa ấy ,có một nàng công chúa.hồn nhiên như mây trên bầu trời đùa giỡn với gió và trăng,
được tư do cùng mưa hát vang.nàng công chúa bong bóng yêu chàng mưa lơ đãng,dường như bên nhau wên giận hờn
dù có những lúc mưa vô tình làm buồn công chúa bong bóng nhiều lần.yêu và yêu có thế thôi,thu về làm mưa không ngớt.
bong bóng bên mưa bong bóng không nghe giá lạnh.nhưng nàng công chúa biết chăng , mưa là người đàn ông dối dan,
vì mưa chỉ yêu có chính mưa mà thôi.thời gian cứ trôi mãi mang mùa thu đi mất,để đông sang mưa phùn lạnh để bong bóng vỡ tan
vì trời cho làn mưa giá băng và công chúa bong bóng không còn yêu mưa nữa đường như không yêu không giận hờn
nàng khóc nước mắt nhạt nhoà hoà cùng mưa vào trong niềm đau.
Hiển thị bình luận