1. Ngày [Dm] nào thơ [C] ấu nơi xóm [Dm] nghèo
Chị thường đùa [C] vui ngoài bến [F] sông
Một [A7] màu xuân [Dm] tươi ánh [C] trên má [F] hồng
Mắt [Gm] xanh sáng [Bb] ngời tiếng [A7] cười ngây [Dm] thơ.
Cuộc [Dm] đời hồn [C] nhiên đã hết [Dm] rồi
Từ ngày lửa [C] khói ngập bến [F] sông
Chị [A7] giờ theo [Dm] mẹ đánh [C] rơi tiếng [F] cười
Bán [Gm] buôn giữa [Bb] đời nuôi [A7] đàn em [Dm] thơ.
ĐK1:
[Dm] Lo cho đàn em áo [C] cơm đến [F] trường
[Gm] Bao nhiêu mùa xuân đã [Dm] qua ngỡ ngàng
[Bb] Dung nhan trời ban sắc [C] hương diễm [F] kiều
Để [Gm] riêng bóng [Bb] chị ngắm [A7] mình trong [Dm] gương.
[Dm] Xuân sang đàn em áo [C] hoa rỡ [F] ràng
[Gm] Xuân sang chị tôi áo [Dm] thô vải sồi
[Bb] Xuân mang đời hoa bướm [C] cho mỗi [F] người
Chỉ [Gm] riêng tủi [Bb] phận má [A7] hồng chị [Dm] tôi.
2. Một [Dm] thời tuổi [C] hoa qua mất [Dm] rồi
Một thời xuân [C] xanh chẳng lứa [F] đôi
Chị [A7] giờ thay [Dm] mẹ bỏ [C] quên phấn [F] hồng
Bán [Gm] buôn giữa [Bb] đời nuôi [A7] đàn em [Dm] đông.
Một [Dm] đời cô [C] liêu sau tiếng [Dm] cười
Thầm lặng bên [C] sông dường nhớ [F] ai
Giọt [A7] lệ đêm [Dm] khuya sót [C] trên má [F] hồng
Mấy [Gm] ai biết [Bb] được nỗi [A7] lòng chị [Dm] tôi.
ĐK2:
[Dm] Bao nhiêu mùa xuân đã [C] qua lỡ [F] làng
[Gm] Dung nhan trời ban sắc [Dm] hương úa dần
[Bb] Quanh năm ngược xuôi bán [C] buôn tảo [F] tần
Nắng [Gm] mưa đã [Bb] để má [A7] hồng phôi [Dm] phai.
[Dm] Bao nhiêu chàng trai mối [C] mai tới [F] nhà
[Gm] Thương em chị tôi quyết [Dm] chưa lấy chồng
[Bb] Mẹ khuyên chị nên tiếc [C] đời phấn [F] hồng
Nhớ [Gm] em thương [Bb] mẹ khóc [A7] ngày vu [Dm] quy.
* Mấy [Gm] ai biết [Bb] được nỗi [A7] lòng chị [Dm] tôi.
Hiển thị bình luận