Capo 2
[G]Cho những ngón tay anh còn [F#m7b5]quen phím [B7]đàn,
chuyện tình [Em]buồn đi qua để lại dư âm ngỡ [Bm]ngàng xót xa
Một ngày [C]mưa, lạc [D]điệu nhạc sau những [Bm]tiếng chuông [Em]ngân
mưa tí [F#m7b5]tách [B7]trên ngói [Em]xưa thơm ngâu,
tha [Dm7]thiết nhưng [G7]không còn [C]gì cho nhau,
quá [Am7]khứ im lặng, chỉ có [D]im lặng.
[G]Anh biết đã yêu em vừa [Bm]khi mới gặp
những ngày [Em]đầu quen nhau tự do nhìn vào khoảng [Bm]lặng úa màu
của màn [C]đêm, thì thầm bên em xanh [G]biếc mùa hè mang nỗi [F#m7b5]nhớ,
[B7]đáy mắt [Em]sâu ngây thơ chất [Dm7]chứa bao [G7]nhiêu phiền [C]muộn vu vơ
Để [Dm7]rồi anh quên, đôi lúc yêu [G]thương chỉ là những mảnh ghép [C]cô độc.
Em [F#m7b5]có biết những thiết [B7]tha chẳng mấy khi [Em]anh nói ra?
Tựa [F#m7b5]như bên em, anh [B7]thấy mình hóa lênh [Em]đênh xa lạ.
Rồi [F#m7b5]cũng đến lúc phải [B7]buông lòng trôi, anh [Em]loay hoay biến mất,
để [C]giấu em vào lòng [Am]đêm, anh tan [D]nát thêm.
Ngày mưa ngoài [G]phố, vây lên mắt em ký [Bm]ức nhạt nhòa,
hay vì [Em]yêu thương xưa, tan nhanh vào mưa bỗng [Cm]hóa thân thành nỗi xót xa?
[Bm]Rơi xuống vai [Em]em hát lời yêu [Am]dấu, mùa thu bên [D]nhau.
Để anh lặng [G]lẽ, mang theo giấc mơ đến [Bm]cuối mùa hè,
nhìn hàng [Dm7]cây thênh thang thay [E7]lá trên con đường ngập [Am]dấu chân qua.
Anh [Cm]cất hết những yêu thương vào tận [Bm]sâu đêm [E7]tối tăm,
có [Am]ánh sao nào xa xăm, bỗng chốc [D]ngây thơ, chơ vơ, dại [G]khờ.