Capo 1
[C]Từ lâu em đã vốn quên một mình [Gm7]Từ lâu em đã cố như vô hình
Ngồi trước [F]4 bức tường em mới thấy lòng [Fm]yên….
[C]Em đã rất không cam lòng Một [Gm7]cách dễ dàng người bước vào thế giới
của [F]em (Dù cho em đã cố khoá lại) Người [Fm]choàng ôm lấy thương tổn nơi em (And you let me think)
Trong cõi [Gm7]lòng cằn cỗi đã mọc lên những đoá [F]hoa
ánh lên dịu dàng Và [Fm]lấp đầy bằng những sự chân [C]thành
Mà sự chân thành [Gm7]đâu dành riêng [C7]em
Cây có vô [F]vàn chiếc lá vây quanh Nhưng [Fm]với em thì chỉ có…
[C]4 bức tường, năm tháng tơ vương Mang [Gm7]chút đơn phương thêm [C7]chút nhớ thương
Đem [F]cố cất giấu mỗi mình thôi Nên [Fm]yếu đuối chẳng nói nên lời
[C]Những đêm dài, chẳng biết nay mai Phải [Gm7]làm gì để [C7]lấp đầy?
Vì [F]4 bức tường cũng không thể [Fm]giấu nữa [C]rồi
[C]Tự em khóc cho rồi rồi em cũng sẽ thôi [Gm7]Và những mảnh vụn vỡ cũng [C7]sẽ ở yên ở [F]đấy
Lá muốn [Fm]yên gió chẳng ngừng để rồi nhận [C]lấy (Những tiếng khóc nấc ở trong đêm)
Là em [Gm7]lỡ dại, chờ người [C7]ngoảnh lại…[F]
Chờ người [Fm]lấp đầy bằng những sự chân [C]thành
Mà sự chân thành [Gm7]đâu dành riêng [C7]em
Cây có vô [F]vàn chiếc lá vây quanh Nhưng [Fm]với em thì chỉ có…
[C]4 bức tường, năm tháng tơ vương Mang [Gm7]chút đơn phương thêm [C7]chút nhớ thương
Đem [F]cố cất giấu mỗi mình thôi Nên [Fm]yếu đuối chẳng nói nên lời
[C]Những đêm dài, chẳng biết nay mai Phải [Gm7]làm gì để [C7]lấp đầy?
Vì [F]4 bức tường cũng không thể [Fm]giấu nữa [C]rồi
[C]4 bức tường, năm tháng tơ vương Mang [Gm7]chút đơn phương thêm [C7]chút nhớ thương
Đem [F]cố cất giấu mỗi mình thôi Nên [Fm]yếu đuối chẳng nói nên lời
[C]Những đêm dài, chẳng biết nay mai Phải [Gm7]làm gì để [C7]lấp đầy?
Vì [F]4 bức tường cũng không thể [Fm]giấu nữa [C]rồi