Capo 4
[D]Nếu ánh dương chẳng đến, thì [F#7]ta không nên gặp nhau.
[Bm]Dẫu biết là lần cuối mà [A]sao tim vẫn còn đau?
Nước mắt [G]em hóa [A]mưa ngâu, [F#m]rơi tận sâu đáy [Bm]lòng
Nhắm [Em7]mắt kêu tên, xé nát tâm can, vì [A7]đâu duyên phai tàn?
[D]Em không còn sức, để chạy [F#7]theo anh từng ngày
[Bm]Chúng ta đã khác ở [A]2 thế giới từ lâu
[G]Lúc bắt đầu đã sai, vậy [F#7]nên kết thúc chẳng [Bm]sai
[Em7]Buông tay là [A7]cách để yêu [D]thương.
Đừng yêu 1 người như [D]em, chỉ buồn với chán anh [F#m]ơi!
Đừng thương 1 người như [Bm]em, em tệ lắm chẳng như là [A]anh mong chờ
1 [G]người vô tư như [Gm]em, vụng [F#m]về chẳng biết yêu [Bm]thương.
Xin em [Em7]hãy nghĩ lại, ta nên chia tay thì [A7]hơn
Đừng yêu 1 người như [D]em, sẽ làm anh thấy vui [F#m]hơn
Đừng thương 1 người như [Bm]em, em là mưa cản bước đường [A]anh đi về
Em [G]sợ làm anh tổn [Gm]thương, sợ [F#m]nhất lúc em yếu [Bm]lòng
Em [Em7]chẳng là gì để anh hy sinh nhiều [A7]thế. Xin lỗi [D]anh.