1. Giữ trong [Am] lòng điều mình thiết [Am] tha
Chuyến đi [Am] về một miền đất [Dm] xa
Đến khi [Am] gặp lại không nói [Edim] ra
Vì lòng người thiết [E7] tha
Có khi cũng vì [E7] xa
Có khi [Am] lòng mình không lưu [Am] luyến
Những tâm [Dm] tình dường như đã [Am] quên
Đến khi [Am] gặp tưởng như mới [Edim] quen
Nhưng rồi không dễ [E7] quên
Tháng ngày thành mối [Am] duyên
Chorus :
Thường khi [A] lòng hỏi lòng “Tình [A7] yêu đó [D] sao ?”
Mà như [E7] không đợi chờ ngày đêm ước [A] ao !
Chuyện những [A] người một lần vừa trông thấy [E7] nhau
Đã như duyên đậm [D] sâu, từng nặng tình yêu [E7] dấu !
2. Giữ trong [Am] lòng điều không nói [Am] ra
Đến khi [Am] chờ ngày qua tháng [Dm] qua
Thấy vơi [Am] cạn dần niềm thiết [E7] tha
Vì tình kia biết [E7] đâu
Khác đi trong lòng [E7] ta ?
Những con [Am] thuyền chờ khi xa [Am] bến
Cắm cây [Dm] sào chờ con nước [Am] lên
Đến khi [Am] ngọn triều dâng nước [Edim] lên
Bến bờ đều có [E7] tên
Khiến người không dễ [Am] quên