1. Trời chiều mưa [A] mãi, mưa mãi, ướt áo mong [F#m] manh.
Giọt buồn rơi [E] xuống, phố xá vắng thưa người [A] qua.
Ngồi chờ góc [A] phố, tiếng mưa ngân [D] dài.
Chờ em [Bm] đến, đến bên tôi [A] ngồi.
Mưa [Bm] rồi, biết em còn [E] tới?
2. Gần một năm [A] đã, xa cách, tháng tháng phôi [F#m] pha.
Từ ngày xa [E] vắng, chiếc bóng khuất trong màn [A] đêm.
Nụ hồng héo [A] hắt, cánh hoa phai [D] mờ.
Giàn thiên [Bm] lý, xác xơ hao [A] gầy.
Mây [E] buồn, kéo giăng lưng [A] trời.
ĐK:
Tôi ngồi lặng [D] lẽ, cà phê đắng, đắng như cuộc [A] tình.
Ngoài kia, bóng đêm vô [Bm] hình.
Tâm [E] tình, miên man sầu [A] lắng.
Em về xa [D] vắng, đời sao nỡ ngăn chia ngút [A] ngàn.
Tình [F#m] ơi, rơi rơi mắt [Bm] lệ.
Đêm [E] về, lẻ bóng mong [A] chờ.
3. Chờ người năm [A] mới, năm mới, hứa sẽ quay [F#m] về.
Đường dài hiu [E] hắt, thiếu vắng dấu chân người [A] em.
Hàng me rơi [A] rớt, gió xoay trong [D] chiều.
Vườn hoa [Bm] úa, úa thêm tiêu [A] điều.
Quê [E] nhà, nhớ mong ai [A] nhiều.