Capo 3
Tone [Am]
[F]ngày mà em rời [G]đi, anh [Am]thấy không lạ gì
[F]kết cục này từ [G]lâu anh biết trước [C]là khi
[F]thấy em chẳng ngại [G]chi, áy [Em]náy với những điều [Am]gì
mà [Dm]đầu tựa vào vai [Em]ai quên anh vẫn [Am]tồn tại
anh [F]thấy em đúng khi [G]bước đi không [Am]ở lại
anh [F]thấy anh sai khi [G]để em nghỉ anh [C]khờ mãi
Nhắm [F]mắt rồi tự nghỉ [G]suy rằng [Em]em sẽ quay trở [Am]lại
mở [Dm]ra thì anh tự thấy [Em]anh là người [Am]trở ngại
về đêm là những nổi [F]đau, cứ [G]thay phiên tìm [Am]đến trao
chuyện tình mình từng viết [F]vào, thế [G]vai là người [C]đến sau
giữa phố đông ồn [F]ào, rất [G]khó [Am]để ta tìm thấy [Em]nhau
nước mắt hay [Dm]mưa rào, mà [Em]sao ướt nhẹ vạc [Am]áo
vòng xoay của 3 chúng [F]ta, nổi [G]đau cứ hoài [Am]diễn ra
vậy anh tự chọn cách [F]xa, để [G]em thuộc về [C]người ta
anh chẳng sau đâu [F]mà, chỉ [G]là [Am]những kẻ dưng xa [Em]lạ
hợp rồi lại [Dm]tan ra, buông [Em]bỏ cũng gọi là [Am]thứ tha