Capo 3
[D]...Nhiều [F#m]khi ta quen mang [G]theo những vết thương cũ [D]song hành
Và một [F#m]hôm vô tư thì [G]lại biến mất
[D]...Học [F#m]yêu thương bao lâu [G]đâu cứ thế là được [D]thực hành
Vết [F#m]thương tưởng [G]lành nhìn trong [D]gương cũng [F#m]tưởng trưởng [G]thành
[F#m]Khi loay hoay để [G]tìm tin yêu [F#m]anh leo lên ngọn núi [G]cao để hiểu
[D]Buộc [F#m]những nút thắt sau [G]lưng để thêm điểm tựa trên [D]đường
Nhưng [F#m]đôi khi quên nhìn về phía [G]trước
[D]Mà nhiều [F#m]khi đã đến phía [G]trước mới biết nhầm đường
Đúng [D]sai, chẳng [F#m]ai hiểu [G]được vì để tự [D]do thì không [F#m]có lập [G]trường
Tại [F#m]sao cứ mãi tìm hoài tin [G]yêu anh [F#m]leo lên ngọn núi nhưng chẳng [G]hiểu
[D] [G] [D] [G]
[D]Cố đi [A]nhưng chẳng [G]đến Cố nhớ nhưng lại [Em]quên
[A]Cố cho đi cũng chẳng [D]có [A]thêm [G]gì để [D]muốn đem [A]đi [G] [D] [A]
Rơi, rơi [G]mãi cả đời Dù rơi, rơi [D]mãi
Rơi, rơi [A]mãi cả đời Dù rơi, rơi [G]mãi cả đời Dù rơi, rơi [D]mãi
Vẫn [D]đi vẫn rơi, vẫn đi, để [A]ý Đỉnh núi chẳng có gì
chẳng [G]thể nào chẳng nghĩ Vậy điều gì hợp lý nếu cứ [D]đi và rơi như mọi khi
Tại sao vẫn [D]đi vẫn rơi, vẫn đi, để [A]ý
Đỉnh núi chẳng có gì, chẳng [G]thể nào chẳng nghĩ
Vậy điều gì hợp lý nếu cứ [D]đi và rơi như mọi [A]khi
Tại sao vẫn [D]đi vẫn rơi, vẫn đi, để [A]ý
Đỉnh núi chẳng có gì, chẳng [G]thể nào chẳng nghĩ
Vậy điều gì hợp lý nếu cứ [D]đi và rơi như mọi [A]khi
Tại sao vẫn [D]đi vẫn rơi, vẫn đi, để [A]ý
Đỉnh núi chẳng có gì, chẳng [G]thể nào chẳng nghĩ
Vậy điều gì hợp lý nếu cứ [D]đi và rơi như mọi [A]khi
Tại sao vẫn [D]đi vẫn rơi, vẫn đi, để [A]ý
Đỉnh núi chẳng có gì, chẳng [G]thể nào chẳng nghĩ
Vậy điều gì hợp lý nếu cứ [D]đi và rơi như mọi [A]khi [G] [D] [A]
Biết đi sẽ chẳng [G]đến Biết nhớ sẽ lại [Em]quên
[A]Biết cho đi cũng chẳng [D]có [A]thêm [G]gì mà vẫn [D]muốn [A]bước [G]đi
[D]Chẳng [F#m]có ý nghĩa, chẳng có [G]ai công nhận gì sau [D]cùng
Chẳng [F#m]có vinh quan hay được [G]cảm thấy đúng
[D]Mà nhiều [F#m]khi ta đi vốn [G]dĩ là điều bình thường
Có [D]khi chỉ [F#m]vì chẳng [G]đường