NHỚ MẸ (Sáng tác của Đặng Hiệp tại chiến trường Lào, 1986)
1. Đêm [Bm] nay, giữa chiến trường xa.
Con bỗng [D] thấy bồi [B7] hồi nhớ [Em] mẹ.
Ngày con ra [Em] đi, mẹ dặn dò cặn [Bm] kẽ.
Mẹ nói nghẹn ngào, mắt mẹ rưng [F#7] rưng.
Mẹ ơi, con nhớ mẹ vô [Bm] cùng.
2. Đêm [Bm] nay, chúng con hành quân.
Băng qua [D] suối, qua rừng giá [Em] lạnh.
Cơm cầm [F#7] lòng, bụng đói xót [Bm] xa.
Lòng con nơi [Em] đây, nhớ mẹ da [Bm] diết.
Nhớ bát cơm [F#7] đầy, mẹ đã nuôi con từng [Bm] ngày.
ĐK:
Mẹ [Bm] ơi! Suốt bao ngày vất vả gian nan.
Qua nẻo đường, gánh gạo trong [Em] mưa.
Nhưng [Bm] mẹ vẫn [F#7] không sờn [Bm] lòng.
Ôi tấm [F#7] lòng mẹ thật bao la.
Xin viết [Bm] một bài [Em] ca, con [F#7] tặng [Bm] mẹ.