Cứ tưởng rằng chia [Gm]tay không bao giờ gặp [C]lại
Nào ngờ hôm [Cm]nay trên phố vắng mưa [Gm]bay
Tình cờ gặp [F]anh nước mắt em tuông [Bb]trào
Trong [Gm]giây phút nghẹn [C]ngào nhìn nhau [Eb]mà chẳng nói thành [D]câu.
Cứ ngỡ tình phôi [Gm]phai qua bao mùa hạ [C]rồi
Nào ngờ bên [Cm]anh sao luyến nhớ không [Gm]quên
Kỷ niệm ngày [F]xưa cứ mãi theo nhau [Bb]về
Với [Gm]bao nhiêu câu [C]thề đá [Eb]vàng ngàn năm sắc [D]son.
ĐK:
Sắc [C]son son sắc một [Eb]lòng có duyên không [Gm]nợ cũng đành xa nhau
Trời [C]cao sao quá cơ [F]cầu không se duyên [Dm]thắm chẳng dệt tơ [Bb]vương
Mình [C]thương đôi đứa đôi [F]đàng tình ta dang [Dm]dở lòng sầu miên [Gm]man[C] [Gm].
Biết rằng tàn cơn [Gm]mưa hai ta lại tạ [C]từ
Lệ nhòa đôi[Cm] mi em cất bước ra [Gm]đi
Tình buồn em [F]ơi thôi hãy xem như [Bb]mộng
Em [Gm]sánh vay bên [C]chồng chúc em [Dm]gặp được bến [Gm]trong.