Capo 1
Vậy bình [C]yên là gì, sao ta tìm hoài chẳng [E7]thấy
Hư phố xa hằng ngày cứ [Am7]xoay vòng trong cuộc sống [G/B]danh vọng
Để rồi [F]không còn trông [Fm]mong.
Ở đây có [C]bán bình yên, với giá một ngày [E7]ấu thơ.
Ta tìm thấy [Am7]chính mình trong từng những [G/B]bóng hình
Là [F]một thế giới [Fm]...
Có [C]đám trẻ thơ hồn nhiên đang nô
đùa. Chạy [G]xuôi chiều gió gửi gắm theo mây trời
Là [Am7]cánh diều tuổi thơ [G/B]đang hy vọng và [F]ước mơ. [Fm]
Đồng [F]lúa bát ngát thêm [G]phước đã ươm
Và còn [Em]đó hình bóng người [Am]dân đang [A7]rộn ràng.
[Dm7]Ở đây có bao kỷ niệm quý [G7]giá.
Bình [F]yên nơi đây rồi, tìm [G]kiếm đâu xa vời? Một [E7]thế giới với bao điều [Am7]mới
[Dm7]Có ánh sao trời chiếu [G7]sáng khắp nẻo đường [C]muôn nơi.
Nếu như ta chẳng [F]chịu khám phá, chẳng[G] chịu đi sẽ
Làm sao [E7]biết được trời [Am7]đất đẹp thế này
Cuộc [Dm7]đời là những chuyến [G7]đi [C]thật đẹp.