Gượng cười dù lòng đau [G] nhói, mình còn nhiều điều chưa [G] nói
Anh ôm trọn bóng [Em] tối cô đơn đêm nay mình anh thôi. [Em]
Dòng người qua vội [Am] vã như đang xoay [Am] vòng, cuộn tròn trong nỗi [D] nhớ em đã thay lòng.
Chẳng còn gì [G] duy nhất, nụ cười người đã [G] đánh mất.
Yêu thương giờ xa [Em] khuất chỉ có nỗi nhớ kia là thật. [Em]
Từng bên nhau suốt tháng [C] năm dài, mà sao ta chẳng thể [G] chậm lại.
Để anh có [Am] thể một lần nhận ra mình đã [D] sai.
[Chrorus] [(vòng] [cannon] [G)] [G] [D] [Em] [Bm] [C] [G] [Am] [D]
Anh vẫn bước [G] tiếp chặn đường dài dù chẳng có ai [D]
Thôi không trông [Em] ngóng nụ cười rạng ngời mỗi sớm mai [Bm]
Tạm dừng đau lòng [C] trước khi em đi, vì vốn dĩ [G] đâu yên bình được mãi [Am] [D].
Tại sao phải khóc [G] dù rằng lòng mình chẳng thấy đau [D],
Là anh thật ngu [Em] ngốc đợi chờ dại khờ từ bấy lâu [Bm].
Giờ thì lặng nhìn em rực rỡ [C], tình đầu như vần thơ [G],
Ừ thì duyên mình lỡ [Am], còn đây mình anh ôm giấc mơ [D], rằng ở đâu đó em vẫn chờ [G].
Rap:
Nhẹ nhàng người đưa tôi qua những giấc mơ đầu đời, yêu thương tôi nơi đáy sâu,
Ngày lại ngày trôi em ơi, nhưng áng mây bầu trời, lại là làm cho con tim tôi thấy đau.
Liệu rằng đợi chờ đến bao giờ, đến bao giờ,
Có ai ngờ, có ai ngờ, để bây giờ, để bây giờ tan vỡ
Và giờ này lại đơn côi mình tôi, còn gì ngoài lời yêu trên đầu môi,
Tình mình giờ lại như mây nhẹ trôi, vỡ tan rồi.
Giá như ngày đó tôi không lặng im, giờ bao lời nói em cũng chẳng tin.
Ngoài em chẳng có nơi đâu cho tôi sự bình yên.