Capo 1
Sau cùng ta [C]chỉ là những đứa trẻ, sâu bên trong vẫn chưa trưởng thành
Không thể nhớ bao nhiêu lần mặc cho vết thương kia tự dưỡng lành
Ta [G]trước khi biết yêu ai, học cách yêu bản thân mình trước
Ta chỉ được dạy cách nắm lấy, nhưng không ai dạy học cách mình buông
Sau cùng ta [Am]chỉ là những đứa trẻ, không cần biết tất cả mọi thứ
Để có thể trở thành bản mẫu, cho những đứa trẻ khác noi gương
Họ đánh [F]giá bằng những điểm số, bắt ta xem bạn bè là đối thủ
Ta không thể đánh giá con cá, nếu không đặt nó vào đúng môi trường.
Khi [C]mà giấy khen là bằng chứng, để mọi người có thể tán dương
Sao phải đứng nhất lớp, tại sao ta phải trở thành quán quân?
Tại [G]sao chẳng ai giải thích, về những lỗi sai mình từng phạm?
Tại sao ta phải bắt những đứa trẻ, làm việc ngày xưa mà mình từng làm
[Am]Đóng cửa, tắt đèn … ta biến phòng ngủ thành liveshow
Đốt lửa, thắp nến … thả cảm xúc hỷ nộ ái ố
Ráp ống [F]nước thành chân micro, đứng trước kính như một tay chơi
Thằng nhóc xưa ai bảo không tương lai, giờ đây đã trở thành idol
[C]Ước đừng tàn, nắng chiều vàng, chiếu nhẹ nhàng ta [G]mơ màng
Khi xưa rong chơi quanh xóm quen [Am]sáng từ trường, tối về giường, sống ngày thường
Ngàn giấc [F]mộng mai sau tung bay ta chạm tới
Ba biết [C]không, con không nhớ hết những lỗi sai
Vội tin người lần đầu tiên khi được họ đem ra đối đãi
Tìm cách làm hài lòng người [G]lạ, đâu biết gia đình luôn đằng sau
Vì muốn thấy con trên sân khấu nên ba phải lén lút sau hàng rào
Con không phải là đứa trẻ [Am]ngoan, biết chứ khi té sẽ đau, biết chứ
Trong gia đình nâng niu như trứng nhưng xã hội chà đạp như giẻ lau, biết chứ
[F]Có những vấp ngã, ba đừng đỡ sẽ hay hơn
Con không thể làm người khác đau, bằng cách buông mộit đầu dây thun.
Ta sẽ [C]không thể trưởng thành, nếu cứ sống trong vỏ bọc
Những lần con ốm số tiền phải chi nhưng thu nhập thì nhỏ giọt
Con bắt [G]buộc phải chạy nhanh hơn, mỗi khi ba ngồi xuống nhổ tóc
Đầu của ba thì bạc phơ, còn mông của con thì đỏ chót
Nhà chòi xưa [Am]con hay chơi, nay phải xây bằng viên gạch
Không thể xử lý hết sổ sách, mà trong đầu óc nằm ở truyện tranh
Bắt buộc [F]phải tháo đôi dép lê, xỏ chân vào đôi boots
Việc không được phép trễ, và tan ca mồ hôi ướt
[C]Ước đừng tàn, nắng chiều vàng, chiếu nhẹ nhàng ta [G]mơ màng
Khi xưa rong chơi quanh xóm quen [Am]sáng từ trường, tối về giường, sống ngày thường
Ngàn giấc [F]mộng mai sau tung bay ta chạm tới
[C]...Con sẽ mãi bước [G]đi Oh oh oh oh [Am]oh
Chỉ là những đứa trẻ ngây thơ và trong [F]sáng
[C]Mẹ nói thời gian sẽ không chờ đợi ai
Thay thế những nụ cười, bằng cách thở ra một hơi dài
[G]Trong dòng người vội vã, không ai vì con chờ đợi mãi
Sẽ có người xem con là điểm dừng, trong phút chốc rời khỏi nơi đây
Ta có [Am]thể giam cầm thân xác, nhưng không thể trói buộc con tim
Trân trọng điều quý giá nhất, nếu còn được bên người con quen
Trước [F]30 mình được phép sai cứ làm lại nếu con chưa thể
Đừng vội tự trách bản thân, vì con cũng chỉ là 1 đứa trẻ … thôi [C]mà