1. Nếu đường [Bm]đời không gập ghềnh sóng [D]gió.
Chắc gì [Em]ta đã nhận ra chính [Bm]mình.
Xin cảm [F#m]ơn những lần vấp [G]ngã.
Tâm quay [A]về tìm điểm tựa bình [D]yên.
Xin cảm [F#m]ơn những cuộc tình vụn [G]vỡ.
Giữa đau [A]thương đã [F#7]nhận ra chính [Bm]mình.
Chorus :
Đã khắc [A]ghi tấm lòng vàng quân [G]tử.
Kẻ tiểu [A]nhân quên lãng tựa mây [Bm]tan.
Cảm [G]ơn người mang [G]đến.
Khổ [A]đau đến tận [D]cùng.
Hạnh [Bm]phúc thật tuyệt [Em]vời.
Ta [F#7]say đắm một [F#7]thời.
Có [G]khi lòng gục [G]ngã.
Làm [A]sao hiểu cuộc [D]đời ?
Làm [Em]sao hiểu lòng [G]người ?
Mênh [F#7]mông tình diệu [F#7]vợi !
3. Trên đường [Bm]đời cần tìm lẽ [D]sống.
Dẫm đạp [Em]lên chông gai mỗi cung [Bm]đường.
Giữ niềm [A]tin đừng để mình gục [G]ngã.
Luôn chân [F#m]thành hạnh [F#7]phúc mời gọi [Bm]ta.