ĐỪNG QUAN TÂM GÌ NHAU NỮA
1. Đừng quan [Em] tâm gì đến tôi lúc này
Mặc kệ tôi [Em] đi để tôi thấy [Bm] yên
Lòng như [Em] muối xát vào từng vết [Am] thương
Mình đối [D] xử với nhau trông rất [C] tồi
Cứ thế [Em] này thì bản thân cũng sẽ bơ [G] vơ như chết [Bm] tâm.
2. Là do [Em] tôi chỉ có luôn ngộ [Em] nhân
Tường rằng như [Em] đã hóa ra khác [Bm] xa
Ngày chưa [Em] hết vẫn cố gắng mĩm [Am] cười
Chẳng để ai [D] biết nỗi đau cào xé như thế [C] nào
Thế gian [Em] này tình cảm không nói trước ra [Bm]đâu
Em là em anh chính [Em] anh.
ĐK
Cảm ơn đến ai [Em] đó đã đối xử tốt một thời [G] gian
Và rồi anh cũng [D] hiểu sẽ có kết thúc không chung [Bm] đường
Biết là [Am] đau nhưng không khóc đâu
Mà lòng [D] ta không thể nói ra ai [Bm] biết
Vì thật ra cũng [Em] chẳng phải thấy có lỗi nơi cả [G] hai
Vì do duyên quá [D] ngắn nên ta đã tan không oán [C] hớn
Hãy xem [G] nhau như một giấc mơ
Từ nay [G] cứ quay [Bm] lưng thôi ngừng [Em] yêu.