1. Đêm [Am] thâu một ánh trăng [Am] tàn.
Âm [Am] vang một tiếng tơ [Am] đàn.
Nhạc [Am] nguồn niềm ly [Am] tan.
Vẫn [Dm] còn theo năm [Am] tháng.
Chưa [Am] bạc màu thời [E7] gian.
Đêm [Am] thâu vệt sáng bên [Am] mành.
Tan [Am] theo từng bóng cây [Am] cành.
Mộng [Am] về rộng đôi cánh.
Dìu [Dm] hồn người theo [Am] đến.
Bến [E7] bờ không có [Am] tin !
Chorus :
Tiếc [A7] chi từng [D] cơn mộng.
Dẫu [E7] tươi đẹp [A] khôn cùng.
Tiếc [D] chi tuổi Xuân [A] hồng.
Một [A] thời khi ước [E7] vọng.
Thường [E7] chỉ là chiếc [A] bóng.
Tiếc [A] chi từng [C#m] quãng đời.
Đến [A7] khi xa khuất [D] rồi.
Những [E7] vui buồn [A] nhất thời.
Nơi [A] chân mây gốc [E7] trời.
Càng [E7] làm buồn lòng [E7] thôi !
3. Qua [Am] đi một giấc [Am] mơ tàn.
Qua [Am] đi một phút [Am] ngỡ ngàng.
Một [Am] vùng trời u [Am] ám.
Vừa [Dm] rời trong tia [Am] sáng.
Lúc [Am] hừng Đông vừa [E7] lan.
Đêm [Am] nay còn giấc [Am] mơ nào ?
Sao [Am] cho đừng gánh [Am] u sầu
Vì [Am] dòng đời gian [Am] khó.
Cần [Dm] gì thêm mưa [Am] gió.
Chen [E7] vào từng giấc [Am] mơ.