1. Anh [Bm] quên còn em nơi [G] đó.
Quên [G] cả con đường nắng [F#7] mưa [B7].
Anh [Em] quên mùa Thu thương [G] nhớ.
Và [Em] quên cả những mong [F#7] chờ.
2. Anh [Bm] quên còn em nơi [G] đó.
Con [Bm] đường ngập nắng ban [F#7] sơ.
Quên [Edim7] mùa Thu về cuối [G] phố.
Lá [F#7] vàng rơi xuống ngẩn [Bm] ngơ.
Chorus :
Ngẩn [D] ngơ trong mùa Thu [G] mới.
Nhớ [Em] gì cả những đơn [Bm] côi.
Ngẩn [A] ngơ nhìn người qua [F#7] vội.
Con [A] đường riêng lối không [D] lời [F#7].
Xin [D] anh đừng quên anh [G] nhé !
Hương [Em] sen ngan ngát bồi [Bm] hồi.
Để [A] ta trở về thơ [F#7] dại.
Trốn [A] tìm trong nắng vui [D] tươi.
(Để kết)
Để [A] em kết chùm hoa [F#7] dại.
Gửi [F#7] những ngọt ngào xa [Bm] xôi.