1. [Am]Thân con là cát [Am]bụi một ngày [C]mai sẽ [Dm]hóa bụi [C]tro.
Cuộc [Am]đời vinh hoa phú [F]quý xuôi tay [A7]nằm còn có chi [Dm]đâu.
[Dm]Ôi thoáng qua cõi [G]đời cười vui nay bỗng mai ly [Dm]biệt.
Người [Am]ơi xin hãy nhớ [E7]rằng ba tấc đất mới thật nhà [Am]ta.
ĐK: Phận người như cơn [F]gió mai [E]này về cõi hư [Am]vô.
Phận người thật mong [G]manh như [E7]chim non đậu trên [Am]cành.
[A7]Ôi nhân sinh cõi [Dm]trần vùn [G]vụt tựa thoáng mây [C]bay.
[Am]Chốn thiên thu mãi [Dm]mãi chỉ [E7]có nơi Chúa mà [Am]thôi
2. [Am]Thu qua mùa đông [Am]về nhẹ nhàng [C]rơi chiếc [Dm]lá vàng [C]khô.
Ngày [Am]nào hoa kia khoe [F]sắc nay úa [A7]vàng cùng gió bay [Dm]đi.
[Dm]Năm tháng luôn xoay [G]vần thời gian ôi đã trôi qua [Dm]rồi.
Đời [Am]con nay chóng phai [E7]tàn như xuân sang đến rồi vụt [Am]tan
3. [Am]Ôi muôn sự thế [Am]trần thật tựa [C]như một [Dm]giấc phù [C]vân.
Cuộc [Am]đời trăm năm dương [F]thế cũng đến [A7]ngày về cõi hư [Dm]vô.
[Dm]Bao khó nguy giăng [G]đầy lầm than trong vũng nước mắt [Dm]đầy.
Người [Am]ơi luôn hãy trông [E7]cậy nương thân trong Chúa nguồn tình [Am]yêu
4. [Am]Ngẫm thế sự thế [Am]trần nào mới [C]thấy ngang [Am]trái đảo [C]điên.
Lòng n[Am]gười ôi sao gian [F]dối sống vô [A7]tình bạc nghĩa như [Dm]vôi.
[Dm]Con khát khao mong [G]chờ về bên chính Đấng con tôn [Dm]thờ.
Hồn [Am]con đây mãi khắc [E7]khoải cho đến lúc yên nghỉ bình [Am]an.