1. Vì đâu mau [Dm] hết câu tâm [Dm] tình.
Phận chung đôi [D7] lứa hay riêng [Gm] mình.
Một thời say [F] đắm với bóng [F] hình.
Lòng [Dm] ứớc mơ duyên [A7] lành.
Nồng [A7] ấm mái lều [A7] tranh.
Một ngày khi [Dm] hết cơn mộng [A7] mơ.
Một ngày ngưng [A7] chép tay vần [Dm] thơ.
[Gm] Dù lòng không phút giây hững [Dm] hờ.
Nhưng [Dm] đã nên duyên [Gm] tơ.
Đã [A7] chung một bến [Dm] bờ.
Chorus :
Nào còn [Dm] trông chờ ngày mai [Gm] tới.
Hẹn hò [Gm] nhau đường về chung lối.
Khi có [Dm] nhau sớm hôm không [Dm] rời.
Khi với [Gm] nhau mái ấm trong [Gm] đời [A7].
2. Vì đâu như [Dm] hết câu tâm [Dm] tình.
Một khi đôi [Dm] lứa nên duyên [Gm] lành.
Gần nhau hôm [Gm] sớm trong yên [F] bình.
Đời [Dm] vẫn trôi quanh [A7] mình.
Lần [A7] lữa xa tuổi [A7] xanh.
Cầm tay đôi [Dm] lúc ôn chuyện [A7] xưa.
Từng lần trong [Dm] lá thư chậm [Dm] đưa.
Từng lần xa [F] vắng thêm mong [F] chờ.
Nhưng [Dm] đã nên duyên [Gm] tơ.
Lẽ [A7] đâu còn trông [Dm] chờ.