1. Có phương [Cm] nào cho ta về với [Cm] nhau.
Có nơi [Cm] nào ta [Fm] quen gọi kiếp [Fm] sau.
Cuối con [Cm] đường một đời ai biết [G7] đâu.
Còn gì sau bấy [Cm] lâu chung vui buồn với [G7] nhau.
Cuối con [Cm] đường còn gì ngoài đêm [Cm] tối.
Ánh dương [Fm] trần còn đâu trong mắt [Cm] người.
Lúc tay [Cm] mình một lần buông cánh [Fm] xuôi.
Phút từ ly đến [G7] nơi khi lìa xa cõi [Cm] đời.
Chorus :
Một người [Cm] đi vui buồn còn gì đâu [Eb] biết.
Chuyện trầm [Fm] luân trong đời đều coi như [Cm] hết.
Bao ước [Cm] mơ đến khi từ [Eb] ly vĩnh [Cm] biệt.
Đem hết [Fm] theo, xuồng theo mồ sâu đáy [G7] huyệt.
2. Cuối con [Cm] đường trăm năm là rất [Cm] lâu.
Hết kiếp [Cm] người mong [Fm] chi còn có [Fm] nhau.
Hết kiếp [Cm] người còn gì ai biết [G7] đâu.
Chặng đường qua kiếp [Cm] sau, thiên thu một giấc [G7] sâu.
Cuối con [Cm] đường một ngày cùng nhau [Cm] tới.
Trước sau [Fm] gì cũng lìa xa cõi [Cm] đời.
Trước sau [Cm] gì chuyện tình duyên lứa [Fm] đôi.
Phút tận cùng đến [G7] nơi không người đưa tiễn [Cm] người.