Capo 2
Ngày [Cmaj7]xưa ngây ngô như là chú nai con chỉ [Em7]mong sao mau được lớn nhanh hơn
Để [Dm7]đi rong chơi tìm đến muôn phương [G7]rời nhà đi khắp nơi
Rồi [Cmaj7]sau bao nhiêu thành phố con qua và [Em7]sau bao nhiêu hàng quán con ăn
Điều [Dm7]con luôn mong được mãi mang theo là [G7]điều giản đơn có tên: vị [Cmaj7]nhà
Đi [Cmaj7]chùa hông cầu tài lộc, vì mỗi ngày mới là một lần nhận quà
Trân [Em7]trọng tất cả các bài học, vui buồn càng khiến đời sống này đậm đà
Đợt [Dm7]này con chưa về được, cũng vì cuộc sống mẹ đừng có giận mà
Yêu [G7]thương mà gói lại được, con đã book chuyên cơ để ship tận nhà
Hồi [Cmaj7]trước mỗi khi xa nhà, là con lại sụt ký hoài
Đau dạ [Em7]dày và hay trào ngược, cứ như ăn chục ký xoài
Vì thức [Dm7]đêm và đi về trễ và lại còn hay bỏ bữa
Nhà thì [G7]cũng có bếp nhưng mà nó hiếm khi nào đỏ lửa
Xa [Cmaj7]nhà nhiều con mới biết mỹ vị tuyệt hảo trong cách mẹ làm
Mẹ nói [Em7]rằng nếu mà quen tay thì việc bếp núc sẽ rất nhẹ nhàng
Hồi [Dm7]trước con nghĩ món ngon là phải được nấu phong cách nhà hàng
Giờ con [G7]lại thích sơn hào hải vị nên con tập nấu theo cách mẹ làm
Tháng [Cmaj7]năm là con sóng cuốn càng muốn trở lại càng bị đẩy thêm xa
[Em7]Tuy là hông còn nhỏ nhưng mà có mấy cái Tết xa nhà con chợt òa [Dm7]khóc như là trẻ lên ba
Ước gì con giỏi như là Trần Anh [G7]Hùng, con làm phim tranh giải Oscar
Ông ấy có Muôn vị nhân [Cmaj7]gian, phim của con đặt tên là Vị nhà
[Em7]Mắt con luôn hướng về tương lai, thâm tâm con lại thuộc về ngày [Dm7]cũ
Không có sợ cái Tết không đủ đầy, chỉ sợ nhà không còn được đầy [G7]đủ cho nên là:
Đi [Cmaj7]chùa hông cầu tài lộc, vì mỗi ngày mới là một lần nhận quà
Trân [Em7]trọng tất cả các bài học, vui buồn càng khiến đời sống này đậm đà
Đợt [Dm7]này con chưa về được, cũng vì cuộc sống mẹ đừng có giận mà
Yêu [G7]thương mà gói lại được, con đã book chuyên cơ để ship tận nhà
Ngày [Cmaj7]xưa ngây ngô như là chú nai con chỉ [Em7]mong sao mau được lớn nhanh hơn
Để [Dm7]đi rong chơi tìm đến muôn phương [G7]rời nhà đi khắp nơi
Rồi [Cmaj7]sau bao nhiêu thành phố con qua và [Em7]sau bao nhiêu hàng quán con ăn
Điều [Dm7]con luôn mong được mãi mang theo là [G7]điều giản đơn có tên: vị [Cmaj7]nhà
Mẹ [Cmaj7]ơi con nhớ vị nhà, con đang tìm cách để nếm một tẹo
Con không [Em7]muốn đấu với người đời sao lâu lâu đếm lại thêm một sẹo
Con đã [Dm7]hạ mình xuống đến mức bình thường hơn cả người bình thường nhưng mà
Kinh [G7]tế thị trường là như vậy, thâu tóm dễ hơn dung hòa
Mẹ [Cmaj7]ơi con nhớ vị nhà, vì trong vị nhà có mùi của nắng
Của [Em7]gió, của mưa, của rét, của oi, của sương giá
Nhìn quê hương mình [Dm7]thương quá, con là một gã Á Đông
Tạ ơn trên vì [G7]điều đó dù thích Scarlett và Rhett nhưng con không cuốn theo [Cmaj7]chiều gió
Để mà sống, để mà làm, để mà ăn, để mà [Em7]ở
Nhà là điều diệu kỳ như đi bằng chân, và [Dm7]thở bằng mũi
Con muốn nếm vị nhà để cho tâm [G7]hồn con đỡ cằn cỗi
Khi con [Cmaj7]mang tiền về cho mẹ người đời cũng lại nói ra nói vào
Nếu mình [Em7]sống theo cái cách họ muốn thì không biết phải thoát ra lối nào
Sẽ không [Dm7]ai có thể đói hộ, sao nhiều người coi sống hộ là sở trường
Họ muốn [G7]mình bỏ đi chính kiến, họ muốn mình đẽo cày giữa đường
Con [Cmaj7]hông bao giờ cần che giấu việc con luôn sợ những ngày đói
Nỗi sợ [Em7]đó khiến con tin vào lao động chứ không tin vào lời thầy bói
Và gia [Dm7]đình luôn là ngọn lửa cho mắt con sáng bập sáng bùng
Cho con sức [G7]mạnh lao vào trong gian khó mà không có thoáng ngập thoáng ngừng
15 [Cmaj7]năm vẫn một hình dáng và thanh âm
Người ta đặt con làm nhạc [Em7]Tết nhưng mà nhạc này nghe được quanh năm
Chân con [Dm7]vẫn bám vào đất mẹ để một ngàn năm nữa sẽ trở thành nhân sâm
Vẫn chưa [G7]từng được dạy để trở nên rất giàu nên vẫn đi kiếm tiền bằng [Cmaj7]chân tâm
Yeah, vẫn kiếm tiền bằng chân tâm [Em7]thích xem chú Lại Văn Sâm
[Dm7]Chưa từng đọc Đắc [Dm7]Nhân Tâm Công chúng là người [G7]ân nhân
Đi [Cmaj7]chùa hông cầu tài lộc, vì mỗi ngày mới là một lần nhận quà
Trân [Em7]trọng tất cả các bài học, vui buồn càng khiến đời sống này đậm đà
Đợt [Dm7]này con chưa về được, cũng vì cuộc sống mẹ đừng có giận mà
Yêu [G7]thương mà gói lại được, con đã book chuyên cơ để ship tận nhà
Ngày [Cmaj7]xưa ngây ngô như là chú nai con chỉ [Em7]mong sao mau được lớn nhanh hơn
Để [Dm7]đi rong chơi tìm đến muôn phương [G7]rời nhà đi khắp nơi
Rồi [Cmaj7]sau bao nhiêu thành phố con qua và [Em7]sau bao nhiêu hàng quán con ăn
Điều [Dm7]con luôn mong được mãi mang theo là [G7]điều giản đơn có tên
Gọi [Cmaj7]cho papa, xem quê mình nắng hay mưa Gọi [Em7]cho mama, xem cơm đã nấu xong chưa
Mẹ [Dm7]nói con Meo hay đòi đánh con Ki [G7]bọn này hư quá đi!
Ngoài [Cmaj7]kia chung quy chỉ là thắng hay thua cuộc [Em7]sống muốn ta trở thành mấy tay đua
[Dm7]Nếu không muốn trở thành nhánh cây khô thì [G7]về nhà để tưới thêm vị [Cmaj7]nhà.