[Bm] Một [F#] chiều nhìn qua [Bm] gương, tóc điểm [Em] sương biết mình đã [F#7] già
Thời gian dần đi [Em] qua, những vết [F#] nhăn đã hằn trên [F#7] má
Đời [Bm] người như chiếc [D] lá, lá xanh [Bm] kia cũng dần úa [F#] vàng
Lìa [F#7] cành rơi xuống đất, rồi mục [G] nát rồi biến [F#7] tan.
[Bm] Chuyện [F#] tình từ xa [Bm] xưa cứ ngỡ [Em] như mới từ hôm [F#7] nào
Cuộc đời tựa chiêm [Em] bao, cũng chóng [F#] qua như là thay [F#7] áo
Còn [Bm] lại bao nhiêu [D] nữa những tháng [Bm] năm vui buồn kiếp [F#] người
Giận [F#7] hờn hay ghen ghét, hãy bỏ buông cho đời mãi [Bm] tươi!
Làm [D] sao níu lại được thời [Bm] gian?
Để [Em] ta gặp lại người trong [F#] mộng.
Làm [F#7] sao giữ lại được thời gian?
Để ta chuộc hết những lỗi lầm.
Ta đã [Em] già đừng hờn dỗi
Cứ thong [F#7] dong mà vãng cảnh mây [Bm] trời
Sân si làm [Em] gì cho mệt [F#] mỏi
Gặp nhau trao nhau nụ [F#7] cười thân ái trên [Bm] môi.
Chiều [F#] tàn nhìn mây [Bm] trôi, nắng phai [Em] phôi ở tận cuối [F#7] trời.
Đời người buồn hay [Em] vui cũng chóng [F#] qua như làn mây [F#7] khói
Làm [D] sao ta níu giữ tuổi thanh [Bm] xuân cho mình khỏi [F#] già?
Ừ thôi ta cứ [F#7] sống, sống cho người và sống cho [Bm] ta.