Capo 3
[Em]Tết đến mang nắng hồng sao lòng mình [Bm]mưa giông.
[C]Khắp phố vang phố [D]vọng nghe hoài bài [G]hát người ta lấy chồng.
[Em]Cha gánh bao khó nhọc, me buộc [Bm]trăm sợi buồn lên tóc.
Nuôi con [C]lớn suốt bao năm [D]ròng để tìm [Em]diêu bông.
[Em]Tết đến xuân sum vầy bao người người [Bm]tay trong tay.
[C]Ta với em sao [D]lại một mình một [G]thân thế này.
[Em]Năm cũ duyên sâu nặng thì xuân [Bm]sang mang duyên đi cắt.
Tiện anh [C]hỏi duyên đấy, duyên [D]này đi cùng [Em]được chăng?
Xuân ơi [C]phải tình [D]yêu là hai [Bm]kẻ đứng trong buổi [Em]chiều.
Nắng nhạt [C]nhạt, nhẹ mây [D]bay, gió [G]hắt hiu.
Sau bao [C]hồi chuông [D]ngân, ngai ngùng [Bm]cứ nói ха nói [Em]gần.
Tiếng tim [C]đập dồn ngỡ [D]như tiếng trống [G]hội lân.
Em di [C]còn nghĩ [D]suy để âu [Bm]lo héo hon xuân [Em]thì.
Tết đến [C]rồi thì buồn [D]lo cũng sẽ đi
Em ơi [C]còn đợi [D]ai để phôi [Bm]phai sắc hai má [Em]hồng
Có bằng [C]lòng để đấy [D]đây nên duyên [G]vợ chông.
Tết đến lo [Em]qua! bình an khắp nơi [Bm]muôn nhà.
Tết đến lo [C]qua, lôc [D]tràn qua từng kẽ [G]lá.
Tết đến lo [Em]qua, mình đám cưới xong [Bm]xây nhà.
Tết đến lo [C]qua, mình [D]về nhà thưa má [Em]thua ba.
[C]Ơi hò [D]ơi, ơi hò hò [Bm]ơi ới [Em]hò! [C]Ai yêu mà [D]không lỡ mấy [G]chuyến đò...
[C]Ơi hò [D]ơi ơi hò hò [Bm]ơi hỡi [Em]đò [C]Buồn năm cũ bỏ [D]đi cho duyên mới [Em]đến.
Cơm mỗi [C]bữa mỗi [D]lung, chỉ dám [Bm]uống chút nước cầm [Em]chừng.
Anh đệ [C]dạ mênh [D]mông mà [G]thương em.
Sao em [C]còn nặng lòng đợi [D]ai để phôi [Bm]phai rất hai má [Em]hồng.
Em có [C]bằng lòng để đấy [D]đây nên duyên [Em]vợ chông!