Capo 3
Về nhà đi [D]con ánh trăng lên [A]rồi.
Ngày thu xa [B7]xôi bỗng như thật [E7]gần
Ngoài [G]kia đêm rằm đèn sao sáng soi muôn [A7]nơi.
Về nhà đi [D]con nhớ chăng đêm [A]nào cả nhà bên [Gm]nhau chan chứa
[F#m]Bao tiếng [Bm]cười, [Em]bao yêu thương ta mang trong [Gm]tim. [A]
Về nhà đi [D]con, ánh trăng soi [Gm]đường.
Mẹ ngồi trông [D]con, mong chuyến xe đừng [E7]muộn.
Trăng soi bạc [A7]đầu, đêm rằm náo [G]nức, mẹ [A]nhớ.
Về nhà [A7]đi, về nhà đi [D]con.