1. Cho quên [G] đi bao nhiêu chuyện trần [G] gian.
Đời phù [D7] du chung một giấc mơ [G] màng.
Cho quên [C] đi bao nhiêu chuyện lầm [D7] than.
Vây quanh [D7] ta vô vàn vòng nghiệp [D7] oan.
Cho quên [G] đi những buồn vui đan [G] kết.
Vui bao [G7] nhiêu buồn cũng đi theo [C] liền.
Vui bao [Am] nhiêu cho ta còn tha [A7] thiết.
Đến khi [D7] tàn lòng chờ được bình [G] yên.
Chorus :
Những năm [C] dài miệt mài còn đây với [G] nhau.
Phút chia [G] lìa chỉ còn lại riêng nỗi [Am] đau.
Phút chia [G] lìa chẳng còn hẹn gì kiếp [G] sau.
Nếu hóa thân đời [D] sau lạc [C] loài về nơi [D7] đâu ?
2. Cho quên [G] đi bao nhiêu chuyện buồn [G] vui.
Chuyện gì [Am] qua không còn nữa trong [G] đời.
Không mang [C] theo khi xa tầm tay [D7] với.
Mai ra [D7] đi bến lạ nghìn trùng [D7] khơi.
Cho hôm [G] nay khi chưa là ngày [G] cuối.
Trông lên [G7] cao còn sắc xanh khung [C] trời.
Trong tinh [Am] mơ xem như một ngày [D7] mới.
Tháng năm [D7] tàn điệu đà làm niềm [G] vui.