1. Người từ miền [G] xa về đến [G] nơi.
Nghìn dặm đường [D7] xa từ viễn [D7] khơi.
Về còn lại [G] đây mùa lá [C] rơi.
Giấc thu như tàn [D7] hơi.
Hắt [D7] hiu trong khung [G] trời.
2. Người từ miền [G] xa về đến [G] đây.
Còn kịp nhận [D7] ra mùa lá [D7] bay.
Còn kịp nhận [G] ra từng khóm [C] cây.
Xác xơ trong trời [D7] mây.
Đậm [D7] một màu tàn [G] phai.
Chorus :
Đêm hôm [G] qua vầng trăng sáng [G] hơn thường [D7] đêm.
Khi cây [C] khô dần thưa lá che đầu [G] hiên.
Đêm hôm [D7] qua mình tuy cách xa đôi [D7] miền.
Một người [C] còn gọi từ đường [D7] bay trong đêm.
3. Người về từ [G] sau một chuyến [G] đi.
Nhìn lại trời [D7] mây còn thấy [D7] chi ?
Còn lại màu [G] xanh từ lúc [C] đi.
Sắc mây như còn [D7] ghi.
Mùa [D7] gợi niềm phân [G] ly.