1. Có khi [Am] nào người muốn đến bên [Dm] em.
Để sưởi [G] ấm đôi môi mềm lạnh [C] giá.
Khẽ ôm [F] lấy bờ vai rung rất [Dm] nhẹ.
Xua cô [E7] đơn quạnh quẽ lúc Đông [F] sang [E7].
2. Có khi [Am] nào trên lối cũ canh [Dm] khuya.
Người thầm [G] ước ta đi về một [C] lối.
Đôi môi [F] ngoan và nụ hôn vàng [E7] vội.
Mãi đắm [E7] say dịu ngọt đến vô [Am] cùng.
Chorus :
Có khi [G] nào anh bất chợt hình [C] dung.
Căn nhà [E7] nhỏ có em cùng yên [Am] giấc.
Rồi bàng [E7] hoàng trong cơn mơ thổn [F] thức.
Giấc mơ [E7] trôi trong day dứt âu [Am] sầu.
Có khi [G] nào lối cũ bước qua [Am] nhau.
Rồi dừng [E7] lại khiến tim đau hơn [Am] nữa.
Hãy coi [Dm] như chưa từng quen người [E7] nhé !
Để cho [E7] lòng vơi nhẹ nỗi sầu [Am] ưu.