1. Về lại Phan [Gm] Rang.
Quê hương [Cm] của những [D7] ngôi Tháp [Gm] cổ.
Bập bùng đâu [Cm] đây.
Vọng về [Cm] từng hồi trống Ghi [D7] Năng.
Trở lại nơi [Bb] đây, một bờ biển [Eb] xanh.
Ngày đêm [D7] vẫn rì rào con sóng [Gm] vỗ.
2. Bồng bềnh xa [Gm] xa.
Dâng lên [Cm] chiều những giàn nho [Gm] đỏ.
Đồng ruộng mênh [Cm] mông.
Ngạt ngào [Cm] mùi lúa chin ngát [D7] hương.
Nhìn lại quê [Bb] hương ngày càng đổi [Eb] thay.
Mùa Xuân [D7] đã tràn về muôn [Gm] nơi.
Chorus :
[G] Gió ra đi…đi mãi mãi không [Am] về.
Để thấy quê [D7] mình bừng lên trong [G] nắng.
Để [C] nghe đôi môi rạng rỡ tiếng [G] cười.
Cho những con [D7] đường và bao ngôi nhà [G] mới.
Quê hương [G] tôi nắng gió phải cúi [Am] đầu.
Trước những con [D7] người thủy chung với [G] đất.
Dù [C] trong câu ca chẳng có cánh [C] cò.
Nhưng đã làm [D7] người ai cũng có quê [Gm] hương.